15.
Không có sự giám sát của camera, mọi người tương đối thoải mái, không có trạng thái gò bó thường ngày dưới camera, không khí chung là một buổi tụ tập bạn bè, bắt đầu tán gẫu những câu chuyện phiếm.
Quan Hiểu Đồng cảm thấy thái độ của Tiêu Chiến đối với Dương Tử là đáng ngờ từ tối hôm qua, đặc biệt là vì Tiêu Chiến liên tục đi theo Dương Tử suốt cả ngày ghi hình chương trình hôm nay, đặc biệt là trên tàu du lịch, cô luôn thấy anh nhìn Dương Tử một cách tỉnh táo. hoặc một cách vô thức.
Vì ban ngày ghi hình chương trình, khắp nơi đều có camera và các nhân viên khác đều có mặt, cô rất muốn buôn chuyện nhưng đành chịu, đến tối cuối cùng cũng có được cơ hội.
Một cô gái thông minh luôn biết cách sử dụng chiến thuật mạch lạc để đi sâu vào chủ đề bằng cách trò chuyện vòng vo. Ngay sau khi chủ đề cuối cùng của mọi người kết thúc, cô đã có cơ hội để bắt đầu một chủ đề mới.
"Ồ, anh có biết không, em nghe bạn trai nói rằng hai người XX và XXX hình như đã bí mật hẹn hò vì quan hệ tình cảm. Không phải lần trước XX vừa mới ghi hình chương trình với Địch Ca, có đúng không?", giả vờ vô ý hỏi.
Khi Cue đến mình, Dương Địch đã nuốt thức ăn trong miệng và trả lời: "Tin tức này em được thông báo rất rõ đó".
"Thật sao? Em rất thích XXX, nhân vật trong bộ phim của cô ấy rất đẹp, nhưng em nghĩ rằng cô ấy và nam thứ hai xứng đáng hơn! Tôi vẫn còn đứng trên thuyền CP! " . Dương Tử phát hiện CP của mình bi thương, trong giọng điệu còn mang theo một chút buồn bã.
"Sở thích của chị có chút độc đáo ha ~" Quan Hiểu Đồng dừng đũa nhận xét về cô, "Nhưng cũng bình thường thôi. Dù sao thì giữa nam và nữ chính có rất nhiều bộ phim truyền hình đối địch, và chuyện quan hệ vì phim truyền hình là chuyện bình thường. À, nhân tiện, chị ... "
"Chị làm sao? Đừng nói nhảm! Tôi không có nha! "
Sự nhạy bén hiếm có của Dương Tử đại khái tất cả đều do Quan Hiểu Đồng, vừa nghe cô ấy mở miệng liền đoán được cô ấy muốn buôn chuyện mình, dù sao nữ nhi vẫn rất hiểu nữ nhi.
Vương Tuấn Khải, người đã từng nghe Dương Tử phủ nhận chuyện tình cảm ba năm liên tiếp, nhìn người đàn ông rõ ràng là bó đũa ở phía đối diện, vẻ đắc thắng trong mắt và nụ cười trên mặt hoàn toàn lấn át. Nhân lúc tâm trạng tốt, tiện tay liền gắp một miếng thịt tiêu sang cho Vương Nguyên. Vương Nguyên đang đắm chìm trong đống đồ ăn, anh quay lại liền bắt gặp ánh mắt của Tiêu Chiến.
Vương Nguyên nhìn chằm chằm miếng thịt thừa trong bát, định mở miệng muốn nói gì đó, nhưng sau khi suy nghĩ lại quyết định im lặng, tiện thể ăn dưa.
Quan Hiểu Đồng có thể nhạy cảm cảm giác được bầu không khí khác nhau giữa Tiếu Chiến và Dương Tử, Dương Địch đương nhiên cũng có thể.
Hôm nay, trong đợt ghi hình cuối cùng, ánh mắt của Tiêu Chiến đối với Dương Tử đã cho thấy tình hình. Và điều khiến Dương Địch chắc chắn về phỏng đoán này là vừa rồi Dương Tử đã phủ nhận, tâm trạng của Tiêu Chiến ngay lập tức có chút phiền muộn.
Dương Địch và Dương Tử cũng quen biết nhau nhiều năm, đối với muội muội này anh vẫn có chút hiểu rõ, vừa rồi lúc lên lầu, anh đi theo phía sau Dương Tử, rõ ràng nhìn thấy tầm mắt Dương Tử vẫn đõi theo Tiếu Chiến ở phía trước. Đánh giá từ ánh mắt của người qua lại, hai người này rõ ràng là có càm tình, nhưng ái ngại ở chỗ lại là người của công chúng.
"Đúng rồi, mẹ tôi đặc biệt thích quãng đời còn lại xin chỉ giáo nhiều hơn của hai người, bà còn nói cả 2 có chút nhập vai quá sâu, còn hỏi tôi hai người có phải đang yêu đương hay không." Dương Địch đột nhiên mở miệng, Dư Quang nhìn lướt qua Tiêu Chiến bên cạnh.
Quan Hiểu Đồng bị lời nói của Dương Địch làm say mê, nhân tiện nói với vào một câu: "Tiểu trợ lý của tôi lúc trước điên cuồng theo đuổi bộ phim truyền hình của anh, anh ấy nói với tôi rằng hy vọng hai người là một cặp." Để đề phòng trường hợp đôi bên lúng túng cô nói thêm: "Chậc chậc, hai người minh tinh quốc dân, có CP đông đó!"
Từ lúc Quan Hiểu Đồng nói chuyện với cô và cho rằng tình yêu bắt nguồn từ bộ phim, Dương Tử đã cảm thấy hướng chủ đề có chút không đúng, làm sao bữa tối ăn lẩu giữa bạn bè dường như lại phát triển thành một buổi hẹn hò mù quáng. Cô hơi quay đầu lại liếc nhìn Tiêu Chiến bên cạnh, đang suy nghĩ nên trả lời những lời này như thế nào để có thể kết thúc chủ đề nhạy cảm này mà không làm mọi người khó xử.
"Điều này chỉ có thể cho thấy rằng tất cả mọi người đều khao khát một tình yêu lãng mạn lâu dài và bình thường như Lâm Chi Hiệu và Cố Ngụy." - Tiêu Chiến, người tổn thương âm thầm vì bị Dương Tử từ chối ba năm liên tiếp, hoàn toàn vô hồn sau khi nghe những lời của Dương Địch và Quan Hiểu Đồng đã thốt lên.
Dương Tử nghe xong những lời này của Tiêu Chiến vốn định theo lời của anh mà nói cái gì đó để cải thiện bầu không khí này, nhưng nhìn thấy trên mặt Tiêu Chiến rõ ràng không phải bộ dạng đặc biệt hứng thú, nghĩ bụng anh nhất định là vì lời nói hiểu lầm của Dương Địch và Hiểu Đồng mà cảm thấy khó xử. Cô hơi nhíu mày thở dài một hơi, cẩn thận suy nghĩ có hay không nên nói.
Dương Địch và Quan Hiểu Đồng nhìn Tiêu Chiến và Dương Tử cả hai đột nhiên trở nên yên lặng, cô và Dương Địch trao đổi ánh mắt, cả hai người dường như hiểu ý nhau. Rồi ngay lập tức Dương Địch gắp thức ăn ở bàn bên kia cho vào nồi lẩu, vờ như tình cờ nói:
“Anh muốn nói hai người hợp nhau như vậy, không nghĩ đến chuyện sẽ đến với nhau sao?”
Quan Hiểu Đồng yên lặng nhưng tay ở dưới bàn vỗ vỗ vào nhau không phát ra tiếng động thầm khen ngợi: "lợi hại, vẫn là Dương Địch ca lợi hại, chiến thuật quanh co gì cũng không bằng đi thẳng vào vấn đề, tốt lắm." lúc này cô thầm biết ơn anh, nghĩ - Anh trai tốt, vì chiều anh giúp em một lần, nên em cũng sẽ giúp anh.
Hai đương sự được nhắc đến nghe được vấn đề của Dương Địch, phản ứng đầu tiên trong lòng là như vậy làm sao có thể chuyển đề tai đây? Họ liếc nhìn nhau, nhưng không thể đọc được ý nghĩ trong mắt nhau bởi cả hai đang lúng túng, và không biết làm thế nào để trả lời cuộc trò chuyện trong lúc này.
Khi Vương Tuấn Khải nghe thấy lời nói của Dương Địch, tay cậu run lên, làm đũa rơi xuống, nhìn thấy mọi người quay sang nhìn mình, ngượng ngùng cười - "Không sao đâu, trượt tay thôi."
Vương Nguyên cũng không khá hơn là bao, cậu nghe được câu này. liền bị sặc bởi hạt tiêu và ho ngay bên cạnh Tuấn Khải.
- Nguyên nhi, cậu không sao chứ? - Dương Địch nhìn Vương Nguyên đang đỏ bừng mặt, hỏi.
“Không sao.” Vương Nguyên nói xong, với tay cầm cốc nước trên bàn lên đáp: “Vô tình đệ bị sặc tiêu thôi..
Bởi vì hai thần tượng trẻ lần đầu tiên trải qua một loạt hành động trong phiên bản trực tiếp của "Lalang Blind Date", mà bỏ lỡ thời cơ đáp ứng tốt nhất cho hai bên, cả hai cũng không trả lời câu hỏi này, cũng hợp lý xem như không có gì xảy ra là tốt rồi.
Trên thực tế, Tiêu Chiến đối với bữa cơm này ăn không yên lòng, anh vẫn rất để ý phản ứng của Dương Tử về việc "vì diễn mà sinh tình" vừa rồi. Khi thích một người, con người sẽ trở nên đặc biệt nhạy cảm, một động tác của đối phương thậm chí là một câu nói cũng có thể ảnh hưởng đến tất cả cảm xúc của mình.
Hai năm qua Tiêu Chiến đã trải qua quá nhiều chuyện, thật ra anh cũng có lúc không tự tin, nghề nghiệp của bọn họ quá đặc biệt, khi không có sự hợp tác, có thể cả năm không gặp vài lần, anh cũng sợ rằng tất cả chỉ là tình yêu đơn phương của anh, chỉ là bản thân anh đơn phương bị hấp dẫn bởi vẻ đẹp tâm hồn ấm áp của Dương Tử, có rất nhiều người xuất sắc đã từng làm việc với cô ấy, còn mình chỉ là một người bình thường trong số họ, và không có gì đặc biệt cả. Càng nghĩ như vậy trong lòng lại càng phiền não, khi trong lòng do dự bắt đầu có ý định cất lời thì càng không tìm được lý do hợp lý để nói ra.
~~~
Tiếu Chiến thanh toán xong trở về thấy Vương Tuấn Khải lại tiến đến bên cạnh Dương Tử, hai người nói chuyện rất vui vẻ, Vương Tuấn Khải không biết nói cái gì mà Dương Tử cười đến nghiêng vào trong người Quan Hiểu Đồng. Trong lòng cái cảm giác chua xót này lại dâng lên, cuối cùng cũng chỉ có thể mở miệng dùng giọng điệu nhàn nhạt nói với mọi người, "Xe đã ở dưới lầu rồi, về thôi. ”
"Mọi người trở về trước đi! Dương Tử tỷ tỷ vừa hẹn e xong, bọn em muốn đi uống cà phê~"
“Lúc này uống cà phê, hai người buổi tối sẽ không ngủ được?” Dương Địch vẻ mặt kinh ngạc hỏi
"Không vấn đề gì, mọi người về trước là được rồi." Dương Tử đáp lại Dương Địch, lại nhún nhún vai: "Lần này mời lại, không muốn tiếp tục nợ, hơn nữa hôm qua cũng đã hứa với đệ đệ Tiểu Khải. ”
"Vậy hai người sẽ đi như thế nào? Làm thế nào để quay về nữa? ”
"Chị Tiểu Đồng, đừng lo lắng chuyện đó, em sẽ để trợ lý lái xe qua. Nhân tiện, lát nữa cũng để trợ lý cùng về khách sạn với Dương Tử tỷ tỷ."
"Ừm, hai người đi ra ngoài thì phải cẩn thận, đừng để bị paparazzi vô lương tâm chụp được lại lên hot search a~" Quan Hiểu Đồng nói chuyện trọng tâm dặn dò bọn họ, thuận tiện trêu chọc: " Hiện tại phương tiện truyền thông đều rất vô lương tâm, chỉ cần một tấm hình còn nội dung hoàn toàn dựa vào biên soạn, làm cho câu chuyện tỷ đệ hẹn cà phê trở thành một cuộc gặp gỡ bí mật . ”
"Đừng nói lung tung, mau đi đi, Tiểu Tán ca ca cùng Dương Địch ca đều đi phía trước rất xa." Dương Tử nghe Quan Hiểu Đồng lại muốn bắt đầu nói nhảm, lại nhìn bóng lưng gầy gò đã đi rất xa ở phía trước, thúc giục cô nàng nhanh chóng đi.
"Đi đường cẩn thận nha ~" Quan Hiểu Đồng bắt tay Dương Tử và Vương Tuấn Khải bên cạnh xe qua cửa sổ.
Dương Tử gật đầu tỏ ý biết rồi, lại trả lời một câu" Trở về nghỉ ngơi thật tốt đi, xem hôm nay mọi người đều mệt mỏi. "Sau đó lại hơi hướng về cửa sổ xe đến gần một chút nhìn về phía Tiêu Chiến đang ngồi ở hàng ghế sau cười nói dùng giọng điệu hơi khoe khoang khen ngợi "Tiểu Tán ca ca, hôm nay cảm ơn anh, lẩu này siêu ngon~"
Tiêu Chiến chỉ gật gật đầu, thấy anh không có ý muốn nói chuyện, Dương Tử yên lặng khẽ giảm nụ cười khóe miệng, sau đó lập tức khoát tay với mọi người: "Hôm nay vất vả rồi mọi người, trở về nghỉ ngơi sớm một chút, bái bái~"
Vương Tuấn Khải nhìn Dương Tử bên cạnh vẻ mặt xuất thần nhìn bóng xe tại chỗ đang rời đi, trong nháy mắt ánh mắt phức tạp.
"Chúng ta cũng đi thôi, Dương Tử tỷ tỷ."
"Ừm."
~~~
Trong xe không có đèn và cũng không có ai nói chuyện, Tiêu Chiến ngồi ở hàng cuối cùng, không chút biểu cảm nhìn ra ngoài cửa sổ.
Vương Nguyên ngồi bên cạnh nhìn khuôn mặt của Tiêu Chiến, anh hỏi một câu hoàn toàn không cần thiết, "Anh Tiêu Chiến..."
"Ừm"
“Anh… có thích chị Dương Tử không?” Giọng nói của người thanh niên rất trầm, Dương Địch và Quan Hiểu Đồng ngồi trước mặt vẫn nghe được hết thầm nghĩ: "Em trai ngốc nghếch này, đây không phải là chuyện đã rõ ràng sao?! Ngươi cũng không nhìn tình hình, bây giờ là lúc nói chuyện phiếm về vấn đề này sao?"
Sau khi lảng tránh được vấn đề ngoài ý muốn từ Dương Địch lúc ngồi trên bàn ăn, rõ ràng anh cảm nhận được bầu không khí giữa Tiêu Chiến và Dương Tử có chút xấu hổ, có chút ảo não. Vương Nguyên bây giờ lại cố ý nhắc tới, mà là rất cố gắng để chuyển về đề tài này. Thật vất vả mới chờ được bữa cơm này kết thúc, mọi người cuối cùng cũng phải ra về, hiện tại nữ chính không có ở đây.
'Vương Nguyên thật sự là không biết cái nào nên nói cái nào không' Dương Địch lầm bầm, thậm chí còn nghĩ đến quay lại phía sau che miệng Vương Nguyên.
Quan Hiểu Đồng thì ngược lại, trong lòng khen ngợi Vương Nguyên rất nhiều, cả đêm cô dành tâm sức để phân vân xem Tiêu Chiến có thích Dương Tử không, tuy rằng trong lòng đã phán đoán được bảy tám phần rồi, nhưng chung quy chỉ là suy đoán của mình. Sau khi vô tình cắt ngang chủ đề, cô có vẻ ủ rũ, nhưng sau khi nhìn trạng thái của Tiêu Chiến và Dương Tử có vẻ quá thú vị nên tự đặt câu hỏi cho bản thân một lần nữa. Cô vẫn chưa nhận được câu trả lời cho đến khi nghe câu hỏi của Vương Nguyên, thậm chí cô còn có chút vui mừng, vì vậy cô nín thở chờ đợi phản hồi của nam diễn viên.
"Rất rõ ràng" . Thật lâu sau, giọng nói của Tiêu Chiến vang lên trong xe, không đợi người khác hỏi thêm đã lại trả lời tiếp một câu " Rất rõ ràng đó . ”
Trong một khoảng thời gian tiếp theo, chiếc xe như xe lại rơi vào bầu không khí yên tĩnh hơn so với vừa rồi, thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng hít thở của chính mình.
Tiêu Chiến lần thứ hai nhìn cảnh đường phố bên ngoài xe nhanh chóng lui về phía sau, "giờ phút này cô ấy đang làm gì đây? Hẳn là cùng em trai "không có ý tốt" kia uống cà phê, trêu chọc hắn cười hoặc bị hắn trêu chọc."
Rõ ràng là anh không muốn cô đi, nhưng anh không có tư cách gì để ngăn cô đi. Ngày mai đã định lấy hết can đảm để nói với cô rằng anh thích cô, nhưng hết lần này tới lần khác anh lại do dự vì lời nói ban nãy của cô. Thấy mình thật buồn cười và đáng thương, tự phụ và kém cỏi.
~~~
Lời tác giả: Bạn thấy không, yêu thầm rõ ràng là việc của một người, nhưng tất cả mọi người đều biết bí mật ngoại trừ bản thân mình.
~~~ Hết phần 10 ~~~
Commenti