top of page

Nhật Nguyệt - Tác giả -Tu Ha-

Writer's picture: XiaoZhan YangZi VietNam FanCoupleXiaoZhan YangZi VietNam FanCouple

Updated: May 17, 2021

Chương 1: Trùng hợp


Một buổi sáng đẹp trời, DT đang ngồi trên sô pha vừa lướt weibo vừa uống hồng trà, tận hưởng ngày nghỉ hiếm hoi. Bỗng nhiên có cuộc gọi đến, là chị Trần quản lý. Cô nhanh chóng bắt máy, giọng ngọt ngào:


- Alo, tỷ tỷ!

- Áo Áo, em biết truyện “Dư sinh, xin chỉ giáo nhiều hơn” của Thợ đá Berlin không?

- Em có nghe nói, nhưng chưa đọc! Sao hôm nay tỷ lại có nhã hứng đọc ngôn tình à?

- Không, XX vừa gửi cho chị kịch bản phim chuyển thể từ truyện này. Chị đọc qua thấy cũng khá hay, chị chuyển qua em xem thế nào nhé!

- Ô tê tỷ tỷ! ~


Cúp máy, cô nằm ườn ra, lướt điện thoại xem hôm nay nên ăn gì!~ Một ngày đẹp trời như thế này không thể để phí, tìm món ngon mà ăn thôi!~ Tự hứa với lòng, hôm nay phải ăn ngon mới có sức ngày mai giảm cân chứ! Có điều ngày mai đó là ngày nào thì còn lâu mới nói! Ahihi!~


Tối đến, sau cuộc gọi kiểm tra, dặn dò đủ kiểu của mẹ đại nhân, DT mở mail lên xem kịch bản chị Trần gửi qua. Bộ phim vẫn giữ tên “Dư sinh, xin chỉ giáo nhiều hơn”, nhân vật nữ chính là Lâm Chi Hiệu, sinh viên âm nhạc, muốn hoạt bát có hoạt bát, muốn lạc quan có lạc quan, muốn tâm lý có tâm lý, giống như một mặt trời nhỏ. Cô có một mối tình vừa ngọt ngào vừa có chút ngược tâm với bác sĩ Cố Ngụy, lạnh lùng, nghiêm túc, ít nói, ham công việc nhưng thực tế lại là một người ấm áp, đối xử chân thành. Vì kịch bản này quá cuốn hút nên cô đọc một mạch đến 2 giờ sáng. Hứng thú quá nên quên cả giờ giấc, vội gọi cho chị Trần, giọng líu lo:


- Tỷ tỷ, tỷ tỷ!

- Áo Áo! Gần chỗ em có đồng hồ không?

- Có, có gì không tỷ?

- Phiền em xem dùm chị bây giờ là mấy giờ rồi?

- 2 giờ 5 phút! Sorry! Tỷ đang ngủ à?

- Hừ!!!

- Em muốn nói về kịch bản phim, nói nhanh thôi, không ngày mai em lại quên mất! Nhé!

- Được rồi, em nói đi! Nhưng ngày mai chị mà nổi nốt mụn nào là em phải chịu trách nhiệm đấy nhé! Hừ!!!

- Tỷ, em chỉ muốn nói, em thích Lâm Chi Hiệu rồi! Phim này khi nào khởi quay? Đã xác nhận nam chính chưa? Thương lượng với nhà sản xuất thế nào rồi?

- Chị biết là em sẽ thích mà. Dự kiến giữa tháng 8 năm nay, nam chính thì đang thương lượng với TC. Còn bên mình chỉ chờ em đồng ý thì tụi chị mới bắt đầu làm việc với họ.

- TC hả? Đẹp trai à nha!

- Ừ! Chị chỉ đang lo đóng chung với anh ta sẽ kéo thêm cho em một mớ anti nữa thôi! Trần Tình Lệnh đang quá nổi, CP BQNT rất được lòng fan! Haizz, chuẩn bị tinh thần nha tiểu cô nương!

- Em còn chưa nghĩ đến chuyện này nữa! Nhưng chắc không sao đâu! Em quen rồi! Thôi, chị ngủ sớm đi nha! Ngủ ngon!


Nói xong, cúp máy. Ở đầu dây bên kia, chị Trần đột nhiên cảm thấy có chút xót xa. “Em quen rồi”. Một cô bé mới hai mươi mấy tuổi đầu đã phải trải qua những gì mới có thể thốt ra được câu “em quen rồi” khi phải đối mặt với sóng gió. Một cô bé đã từng len lén trốn vào một góc khóc thút thít khi bị antifan thóa mạ, vu khống cũng không dám cho ai biết, lúc nào cũng trưng ra bộ mặt tươi cười, vô lo, vô nghĩ! Mấy ai biết được đằng sau những nụ cười đó là có biết bao nhiêu nỗi đau được kìm nén bên trong. Áo Áo cô nương, em mạnh mẽ khiến cho người ta phải đau lòng!


Ở bên này, DT cũng ngồi thừ ra. Những lời chị Trần nói cũng khiến cô phải suy nghĩ. Trải qua mười mấy năm trong nghề, từ diễn viên nhí đến cái danh hiệu tiểu hoa đán 9x như bây giờ, cô phải trả giá như thế nào, phải nỗ lực ra sao, phải chịu đựng những gì, chẳng ai quan tâm. Nhưng chỉ cần cô có hành động hay lời nói vô ý gì, thậm chí chỉ là lúc đùa giỡn, cũng bị cắt câu lấy nghĩa, rồi tung tin đồn ác ý, rồi bôi đen, rồi sỉ nhục. Thanh minh, chứng minh cũng chẳng được gì, antifan họ chỉ nghe những gì họ muốn nghe, hiểu những gì họ đã mặc định trong đầu. Dần dần, cô trở nên “quen rồi”, tự tạo cho mình một lớp vỏ bọc, buộc bản thân phải miễn nhiễm với những “tạp âm” bên ngoài, luôn phải thể hiện ra dáng vẻ của một tiểu cô nương hoạt bát, lanh lợi, là “khai tâm quả” của mọi người. Hỏi cô đau không, đau chứ, nhưng bày ra dáng vẻ buồn bã khóc lóc cho ai xem đây! Chỉ khi còn một mình mới tự ôm lấy mình, tự cổ vũ động viên, cố lên, cứ chứng minh bằng thực lực, rồi ngày mai sẽ khác!!!


Những nam diễn viên từng hợp tác trước đây nếu không thân thiết thì cũng có quen biết từ trước, dễ làm việc và tạo hiệu ứng cp. Fan của họ nhờ vậy cũng dễ thông cảm cho cô. Còn TC, thậm chí cô còn chưa gặp anh ấy bên ngoài bao giờ, chỉ biết gần đây anh ấy đang nổi đình nổi đám nhờ TTL, CP của anh và VNB cũng đang đẩy thuyền cho họ một cách mãnh liệt. Chắc chắn rằng, khi cả hai nhận dự án này, cô sẽ là người chịu không ít thiệt thòi, lực lượng antifan của cô sẽ đông thêm một ít. Nhưng đổi lại, nếu lại cho ra đời một bộ phim hay thì những điều này chẳng thấm tháp vào đâu. Mà cô lại đang có một niềm tin mãnh liệt rằng, dự án này sẽ bạo hồng, như “Hương mật tựa khói sương”, như “Cá mực hầm mật”.


Sáng hôm sau, chị Trần nhắn cho cô lịch làm việc tháng 7. Thế là kết thúc một kỳ nghỉ ngắn ngủi. Lại quay quảng cáo, lại phỏng vấn, sự kiện…


Buổi chiều tối ngày 10/7, cô đến tham dự tiệc chiêu đãi Vogue như lời mời. Thật ra, cô hoàn toàn không thích những buổi tiệc kiểu này, nhưng . . . công việc mà! Cô nhẹ nhàng bày ra bộ dáng của Dương Văn Tịnh, bước vào sảnh tiệc, nhân viên lễ tân đưa cô đến vị trí ngồi đã được sắp đặt sẵn. Và, vị trí đó là…kế bên TC! Trong đầu cô đột nhiên “Bling” một tiếng, có phải là trùng hợp quá không nhỉ?!? Mà nói gì thì nói, anh cũng đẹp trai quá đi, đặc biệt là đôi mắt anh rất đẹp, rất thu hút! Đột nhiên trong đầu cô lại hiện ra một cái tên: Cố Ngụy, giờ phút này, cô nghĩ, nếu không là TC thì cô không nghĩ ra còn ai thích hợp hơn.


Vì cô và anh đến khá sớm nên trong sảnh vẫn còn ít người. Cô còn đang nhìn quanh bối rối thì anh quay sang mở lời


- Chào cô DT! *Giọng nói trầm ấm và dễ nghe*

- Chào anh TC!

- Nghe nói cô đã nhận lời làm nữ chính trong “Dư sinh”? Thật trùng hợp là tôi cũng đã nhận vai nam chính. Hy vọng chúng ta có thể hợp tác vui vẻ! Mong được chỉ giáo nhiều hơn!

- Vâng, hợp tác vui vẻ! Đừng khách sáo thế, cùng nhau nghiên cứu, cùng nhau học tập thôi mà! *Nở một nụ cười xã giao kiểu Dương Văn Tịnh*



Cuộc đối thoại kết thúc! Ngoài ngượng ngùng cũng chỉ có khách sáo!!!


Sau đó là một màn phát biểu, chúc rượu, chụp hình! Anh và cô cũng không nói thêm với nhau câu nào nữa. Lúc cô ra về nhìn quanh cũng không thấy anh đâu.


~~~ Hết chương 1 ~~~

 


Chương 2:Hợp tác


Tháng 7 là một tháng bận rộn, dù chưa gia nhập đoàn phim, nhưng quay quảng cáo, phỏng vấn, chụp hình, tham gia show giải trí, các buổi tiệc xã giao… cũng ngốn hết toàn bộ thời gian của cô.


Đầu tháng 8 thì mọi việc thư thả hơn, cô có nhiều thời gian để ở nhà với ba mẹ, sắp tới phải xa nhà mấy tháng liền để nhập đoàn rồi.


Buổi tối, đang nằm trên giường nghiên cứu kịch bản thì có tin nhắn đến: “Xin chào, tôi là TC, có thể gọi cho bạn không?”


Cô không nghĩ nhiều, nhanh chóng trả lời: “Được”


- Alo!


- Xin chào, tôi là TC, phim sắp khai máy nên tôi muốn bàn bạc một chút với cô. Bây giờ có tiện không?


- À, vừa hay tôi cũng đang xem kịch bản! Anh nói đi ạ!


- DT lão sư, cô nghĩ gì về kịch bản này? Mối quan hệ giữa nam nữ chính là vừa gặp đã yêu hay là lâu dần mới nảy sinh tình cảm?


- Theo TC lão sư thì thế nào?


- Không hẳn là vừa gặp đã yêu, nhưng là có cảm tình với nhau, nếu không chẳng có lý do gì mà bác sĩ mới có 10 ngày gặp mặt đã lưu số điện thoại người nhà bệnh nhân cả!


- Đúng đúng! Rồi còn nhiều lần “tình cờ” gặp gỡ nhau đến vậy! Tần suất gặp gỡ giữa người nhà bệnh nhân và bác sĩ như vậy cũng là quá nhiều rồi nha! Cảm giác cứ mở mắt ra là đã thấy nhau ấy nhỉ!


- Đúng vậy! Haha


- Haha! Kể ra Lâm Chi Hiệu thì mê soái ca, Bác sĩ Cố thì thích gì ở Lâm Chi Hiệu? Người nhà bệnh nhân nhiều như thế, mỹ nữ chắc không ít! Anh nghĩ sao?


- Chắc là đúng gu!


- Cũng đúng ha!


Hai người càng nói hào hứng! Những thắc mắc trong kịch bản nhờ vậy cũng được giải đáp!

Đến khi cúp máy, TC vẫn còn giữ nguyên nụ cười răng thỏ! Có thể nhìn ra được DT có tính cách vô cùng thẳng thắn, lại hài hước, hợp tác với một nữ diễn viên như như này thì chắc chắn vô cùng vui vẻ rồi! Mà bên này, DT giờ mới chậm chạp thắc mắc tại sao anh ấy lại có số điện thoại của mình!~


Ngày 10/8 chính thức khai máy phim. DT đã đến Vô Tích từ ngày hôm trước, đã kịp thưởng thức món lẩu tuyệt ngon ở đây. TC thì bận công việc nên tối muộn mới đến nơi.


Vì đã có bàn bạc từ trước nên các cảnh quay ngày hôm đó đều diễn ra rất suôn sẻ, mọi người đều làm việc rất vui vẻ. Buổi tối, đạo diễn vì muốn gia tăng tình cảm giữa các diễn viên nên mời mọi người đi ăn lẩu. TC và DT ngồi cạnh nhau. Anh ăn rất ít, còn chủ yếu là quan sát và trò chuyện với mọi người. Cô thấy vậy cũng ăn ít theo, dù gì mới quen biết phải giữ hình tượng chứ!


Lát sau, khi chuẩn bị về, cô đột nhiên quay sang anh cười:


- TC, ngày mai có cảnh anh phải cõng em đấy. Anh gầy như này làm em áp lực ghê!


- À, không sao đâu, tôi làm được mà, DT lão sư đừng lo!


- Anh nói đấy nhé! Ngày mai không được kêu ca gì đâu đấy, em sẽ mất mặt lắm!


- Yên tâm! Nói được làm được! *TC cười lớn*


Ngày hôm sau, cũng là một ngày quay vui vẻ! TC đúng thật cũng không có khó khăn gì khi cõng DT. Cõng xong còn cười đùa với nha. DT:


DT: “Em nặng không?”


TC: “Không, DT lão sư nhẹ tựa lông hồng luôn ý!”


DT: “Phải công nhận, anh gầy thế nhưng cơ bắp rắn chắc thật, anh phải tập gym nhiều lắm phải không?”


TC: *Cười ngượng ngùng*


DT nghĩ thầm: Sao mình lại nói vậy hả trời, có khi nào anh ấy nghĩ mình đang ghẹo trai không? Haizz, cái miệng này!!!


Ngày hôm sau và những ngày hôm sau nữa, cũng là những ngày làm việc, phối hợp rất vui. Tình cảm của Bs Cố và Lâm Chi Hiệu ngày càng phát triển thì TC và DT cũng thân hơn một bậc. Anh không còn gọi cô là DT lão sư nữa mà chuyển thành DT, rồi Tử muội, lắm lúc vui vẻ còn gọi Hiệu Hiệu. Cô cũng đổi cách xưng hô, gọi anh Chiến ca.



~~~ Hết chương 2~~~



321 views0 comments

Recent Posts

See All

Comments


Post: Blog2_Post

Subscribe Form

Thanks for submitting!

©2021 by ๖ۣۜTử ๖ۣۜKhí ๖ۣۜĐông ๖ۣۜLai ღ ๖ۣۜChiến ๖ۣۜVô ๖ۣۜBất ๖ۣۜBại. Proudly created with Wix.com

bottom of page