top of page

Fanfic "Hướng về cuộc sống" - Phiên bản Tiêu Tử Tác giả: 天堂千絵子

Writer's picture: XiaoZhan YangZi VietNam FanCoupleXiaoZhan YangZi VietNam FanCouple

Điện thoại reo.


- Suy nghĩ xem sang ra ai ầm ĩ đến mức này?

-"Ai sẽ trả lời điện thoại? Tôi đang rửa chậu." Giáo viên Hoàng lớn tiếng hét với ba người khác.


Thầy Hà vừa xuống cầu thang vừa nói, "Tôi đến đây, thầy Huỳnh, thầy Huỳnh, thầy bận rộn cứ làm đi." ”

- "Xin chào? Đây là nhà nấm." Tiểu H ( Con mèo ) vòng qua chân Thầy Hà.


- "Xin chào? Có phải là Thầy Hà không?" Một giọng nam vang lên từ đầu dây bên kia.


- "Hừ ~ Tôi biết cậu là ai. Cậu là Tiêu Chiến, đứa nhỏ này thật không biết che đậy."


- "Hahaha, em không có kinh nghiệm khi gọi đến Nhà Nấm lần đầu tiên."


- "Thật không, nếu không có kinh nghiệm thì cứ cúp máy. Nếu không có việc gì thì không cần gọi cho tôi." Hà lão sư ở đó đùa giỡn, làm bộ muốn cúp điện thoại.


- "Hà lão sư đừng cúp máy! em vẫn chưa đặt đồ ăn! ”


- "Cậu không có kinh nghiệm, còn biết gọi món, nói xem, ăn cái gì?"


- "Thầy Hà, thầy Hà! Em muốn ăn lẩu! Loại thịt cừu nóng ở Bắc Kinh!" Giọng nói trên điện thoại thay đổi và trở thành giọng nữ.


Thầy hà kinh ngạc nghiêng đầu về hướng bếp:

- "Còn có một người nữa ư, là Tiểu Tử đúng không? . Này Sư phụ Huỳnh! Có người gọi thịt cừu luộc!"


- "Thịt cừu? Tôi sẽ rửa nồi thật sạch."


- Sư phụ Hà, chúng em sẽ mang theo thịt cừu và ăn bằng nồi của sư phụ Huỳnh, Sư phụ Huỳnh có thể giúp chúng ta chuyện này. - Dương Tử lém lỉnh


- Như vậy có được không?.... Thôi được rồi, có tất cả mấy người?


- Chỉ có hai người chúng em. Bọn em cũng sắp đến rồi.


- Được rồi, chú ý an toàn, không cần lo lắng - thầy Hà nói vào điện thoại


- Hà lão sư thân mến, chúng ta lại được gặp nhau, ở cùng nhau trong Khao khát cuộc sống, chính là duyên phận, hẹn gặp lại ạ. - Dương Tử nói với vào.


Hai đầu dây cúp máy, lúc này trên xe ô tô đang tiến vào nhà Nấm . Máy quay lúc này đóng lại.

Trên xe có hai nhân vật nổi tiếng đình đám, đó là Dương Tử và Tiêu Chiến.

Một là Dương Tử, một ngôi sao nhí. Diễn viên danh tiếng đình đám với tác phẩm tiêu biểu

"Chiến Trường Sa", "Thân Ái, Nhiệt Ái", v.v.. Ngoài ra còn tác phẩm chuẩn bị tên sóng như "Quãng đời còn lại, xin chỉ giáo nhiều hơn".

Hai là Tiêu Chiến, một diễn viên quyền lực, đứng đầu về lưu lượng, anh là Diễn viên kiêm ca sĩ nổi tiếng với bài hát Điểm Sáng, hay phim Trần Tình Lệnh, và không thể thiếu " Quãng đời còn lại, xin chỉ giáo nhiều hơn" hợp tác cùng Dương Tử và đang chờ phát sóng.


Cả hai người đều nhìn ra cửa sổ, thưởng thức phong cảnh dọc đường đi.

“Thật tuyệt, lâu lắm rồi mới được nhàn nhã như này.” Dương Tử nói với Tiêu Chiến.

Lần này bọn họ đến đây thật thoải mái, cả hai đến ở đây một đêm.


Hai người ăn mặc giản dị, Tiêu Triển mang theo một cái ba lô lớn, xuống xe đi tới cốp xe lấy một túi nguyên liệu, đồng thời cũng lấy xuống chiếc vali nhỏ của Dương Tử. Dương Tử cầm theo một cái túi da, xuống xe đi theo sau anh, cũng vòng ra giúp đỡ.


- "Anh sẽ tự làm, em cầm nguyên liệu đi."


Dương Tử đưa tay kéo vali. " Để em giúp anh, con đường này đi lại không tiện."


- "Không sao, em chỉ cần bảo vệ tốt nguyên liệu của chúng ta là tốt rồi, bên trong có thịt cừu , giao cho em đó!"


Hai người tiến vào một thôn là đến nhà Nấm, lúc lên cầu thang dài trước cửa, Tiêu Chiến đi ngang qua Dương Tử thuận tay xách hành lý của cô nàng lên. Tiểu H và tiểu O quấn quanh chân cả hai, và họ rất phấn khích. Lúc này Bành Dục Sướng và Trương Tử Phong đang cho cừu ăn ở trong chuồng, chỉ có thầy Hà và thầy Huỳnh chạy ra chào đón cả hai.


- "Oa, hoan nghênh! Nhà Nấm cuối cùng cũng có khách đây."


- "Thầy Hà, thầy Huỳnh, đã lâu không gặp."


Bành Bành và Tiểu Phong lúc này cũng chạy vào. Bành Bành xách vali lên lầu, Dương Tử và Trương Tử phong thì ôm nhau, hỏi thăm nhau. Lúc này Tiêu Chiến mở chiếc túi để đưa cho thầy Hà và thầy Huỳnh xem những miếng thịt cừu và nồi lẩu mà họ đã mang theo.


-“Nồi lẩu này là do mẹ em đã mang từ Trùng Khánh đến Bắc Kinh cho em, còn thịt cừu này là do Tử muội chọn.”


“Tốt, tốt, ồ, cuối cùng tôi cũng có thể có được nghỉ ngơi sớm.” Sư phụ Hà nhận lấy túi.


Huỳnh lão sư nói với Tiêu Chiến: "Chiến Chiến, ngươi đợi lát nữa cùng Tiểu Tử mang theo hai đứa nhỏ kia đi mua đồ ăn một chút, đi mua thứ gì mình thích ăn, chúng ta vừa nhận được một khoản tiền của tổ tiết mục. ”


"Được ạ."


"Vậy hai người nghỉ ngơi đi rồi lại sẽ đi chợ sau. Bây giờ mới ba giờ. Tử Phong, em đưa hai anh chị về phòng của họ đi." - Bành Dục Sướng dặn dò Tiêu Chiến và Dương Tử đồng thời nhắc Tiểu Phong.


["Nửa tiếng trước——"]


- “Đến chỗ đạo diễn, chúng ta cùng tranh luận. Bành Bành, mang dép cho tôi! Tử Phong, đi bắt chó!" Thầy Huỳnh bước ra khỏi phòng với một con dao làm bếp và bên kia thầy Hà đang cười toe toét.


- "Đạo diễn, anh thấy Tiểu Tử và Tiểu Chiến làm việc chăm chỉ như vậy, bọn họ nói muốn ăn thịt cừu và thịt cừu ở đâu khi chúng ta nghèo đến vậy? Hãy tài trợ cho chúng tôi ít tiền."


- "Thịt cừu có thể đổi, huống hồ Dương Tử không phải nói cô ấy mang thịt cừu tới sao?" Đạo diễn đã từ chối như bình thường.


- "Này! Tôi đã nói không có là không có! Mau tài trợ tiền đi!"Thầy Huỳnh ném một chiếc dép qua, "buộc" tổ đạo diễn phải tài trợ tiền.


Ống kính cuối cùng đã dừng lại trước nụ cười chiến thắng của bốn người với 200 nhân dân tệ.



[Ống kính tiếp nối ngay lúc này——]


Khi bốn đứa trẻ lên lầu, thầy Huỳnh và thầy Hà đang thì thầm dưới nhà.


-Sư phụ Huỳnh không phân biệt nổi mối quan hệ của hai người: "Lão Hà, hai đứa yêu nhau sao?"

-Sư phụ hà lườm: "Không, sao biết được?"

-"Hai đứa trông giống nhau, và khá hợp nhau làm sao mà chúng lại biết nhau?"

-"Theo như tôi được biết thì có lẽ do đúng chung 'Dư sinh xin chỉ giáo nhiều hơn', bộ phim này của chúng còn vẫn chưa phát sóng nữa. Chúng đều là những đứa trẻ ngoan."

-"Nghe như một câu chuyện tình yêu, tôi nghĩ chúng cũng có một câu chuyện tình. Khi chúng bước vào cửa lúc nãy, trông giống như một cặp đôi nhỏ quá."

- Huỳnh nguyệt lão hahaaa.


~~~


"Được rồi, chú ý an toàn! Thích ăn gì thì mua, tạm biệt!" Sư phụ Hà liên tục khuyên nhủ bốn người trên xe, vẫy tay tạm biệt họ rồi nhìn chiếc xe đang từ từ lái đi mà lòng nhẹ nhõm.


Khi họ tới chợ rau, thị trường rau quả trong thị trấn hạt luôn đầy hương vị cuộc sống, khác với cảm giác của họ ở những thành phố lớn. Những chủ nhà đó còn gửi lời chào nồng nhiệt đến họ khi họ mua thức ăn của mình, nhận ra cả 4 và thốt lên: "Wow, là những ngôi sao lớn, còn đẹp hơn cả trên TV!"


Tử Phong và Bành Bành đi mua thịt lợn và đậu phụ.


Tiêu Chiến dừng lại, cầm một bắp cải Trung Quốc trên tay và cân đưa cho chủ quầy.


"Oa! Cậu có phải là Tiêu Chiến không? Con gái tôi rất thích cậu!" - "A, cám ơn cô!"


Chủ quầy hàng lại nhận ra Dương Tử bên cạnh: "Con là Dương Tử! Ôi, dì rất thích những bộ phim của con." ! Con gầy thật đấy! "


" Thật không ạ? Cám ơn dì! Tối nay con phải ăn hai bát cơm. "


" Hai bát cơm làm sao đủ? Con gầy mà muốn ăn thì ăn ba bát đi! "


....


"Đôi bạn trẻ mới kết hôn đi mua đồ à?"


“Dì hiểu lầm rồi”


“Dì, không phải! Chúng con chỉ làm việc cùng nhau, chúng con vẫn là bạn rất tốt!” Dương Tử xua tay thanh minh với Dì kia.


“Ôi, ta nghĩ các con lang tài nữ mạo, đẹp đôi lắm, đừng bỏ qua người tốt như vậy.”


Họ trở về nhà Nấm, tiểu khỉ tím nói với thầy Hà và thầy Huỳnh về bà dì kia ở chợ thực phẩm:


"Dì đó thực sự rất nhiệt tình!" Trước khi đi còn nhồi nhét ba cây hành tây cho chúng em, còn thu ít tiền nữa, nhưng em vẫn là trả tiền tất cả cho dì đó. ”


Thầy Hoàng gạt thìa ở đó rồi đáp: " Người dân ở đây có tấm lòng tốt như vậy, chúng ta không thể tham lam rẻ tiền, Tiểu Tử làm rất đúng. "


Hà lão sư đẩy Dương Tử: "Thật khó khăn cả hai mới đến, mau nghỉ ngơi một chút, ngươi cùng chiến chiến đều vất vả rồi. ”


"Dạ"


Bọn họ đi dạo quanh thôn, chụp ảnh lẫn nhau, dọc theo đường đi nói đùa cười cười, có đôi khi Dương Tử còn bởi vì Tiếu Chiến chụp được ảnh khuôn mặt xấu của cô, cô đuổi theo anh đánh. "Tiểu Tán ca ca thật sự là muốn đánh nhau sao! Nhanh lên, mau xóa ảnh đi! ”


Khi trở về nhà Nấm, họ cho Thiên Bá ăn cà rốt bên ngoài chuồng cừu, Tiêu Chiến nhìn Thiên Bá và trêu chọc, "Con cừu nhỏ, con cừu nhỏ , này! Tiểu Dương”. Nói xong liền quay đầu nhìn Dương Tử cười nói. “Lạnh lùng quá, Tiểu Dương cô nương.” Dương Tử nghe vậy liền tấn công, đánh đánh anh.


"Tiêu Chiến, giúp ta hái ít hồ tiêu, nó đang khô trong cái giỏ thẳng với ta ở phía trước đó" .Tiêu Chiến chọn một cái khô và đem cho thầy Huỳnh.


"Em có biết dùng dao không? Giúp tôi băm hạt tiêu và tỏi." Thầy Huỳnh đang đun dầu ở đó, và chiếc thìa trên tay không ngừng múc dầu.


"Được chứ, để em giúp thầy."


Nhà bếp bắt đầu bận rộn vào buổi tối. Tiêu Chiến và thầy Huỳnh là đầu bếp. Dương Tử và thầy Hà đang rửa và nhặt rau trong khi trò chuyện. Bành Bành và Tiểu Phong dọn bàn ghế, và đũa. Vào thời điểm đó, những ngôi sao xinh đẹp này tràn đầy mỹ vị nhân gian của con người.


Bọn họ nâng chén đũa lên, thịt cừu và rau xanh trong nồi đang nấu, mì Trùng Khánh đổ dầu nóng đặt trên bàn gỗ, thầy Huỳnh còn lấy một đĩa dưa chuột trộn lạnh làm món ăn kèm.


“Thế nào, Tiêu Chiến, món mì nhỏ này có giống như Trùng Khánh ăn không?” Thầy Huỳnh vừa hỏi vừa đưa chén trà lên miệng, Tiêu Chiến vừa nhai mì trong miệng, vừa luống cuống gật đầu, giơ ngón tay cái lên.


Sư phụ Huỳnh cười hỏi Dương Tử: “Tiểu Tử, ta gấp gáp đến đòi tiền đoàn mua cái nồi này, giống cái ở Bắc Kinh.”


Dương Tử cầm tách trà lên, nói nhỏ: “Cảm ơn sư phụ Huỳnh. ! "



Thầy Hà bỏ đũa xuống, dựa vào ghế, ngẩng đầu nói to: "Chúng ta ở bên nhau, là cuộc sống mà chúng ta khao khát! "

254 views0 comments

Comments


Post: Blog2_Post

Subscribe Form

Thanks for submitting!

©2021 by ๖ۣۜTử ๖ۣۜKhí ๖ۣۜĐông ๖ۣۜLai ღ ๖ۣۜChiến ๖ۣۜVô ๖ۣۜBất ๖ۣۜBại. Proudly created with Wix.com

bottom of page