Mưa không nặng hạt, tích tắc và màn đêm không chìm sâu. Sự chênh lệch nhiệt độ giữa trong nhà và ngoài trời hơi lớn, kết hợp với trời mưa, kính bị phủ một lớp sương mù. Dương Tử đứng trước cửa sổ cao từ trần đến sàn, lấy tay lau kính, nhìn đèn hậu của xe trên phố bên ngoài, đoàn xe dài chậm rãi tiến lên, không khỏi thở dài rằng tắc đường. mứt quá tệ! Cô mở máy lên, thấy Tiêu Chiến vừa xuống máy bay, anh ấy gửi tin nhắn đã đến Bắc Kinh, về nhà sớm. "Trong thành phố tắc đường có chút nghiêm trọng" Ngay khi tin nhắn được gửi đi, cô đã nhận được tin nhắn trả lời từ đầu dây bên kia “Ước chừng hơn 11 giờ anh mới về đến nhà”. "Em cứ ngủ trước đi, không cần chờ anh." "Em đợi anh" Tin nhắn của cả hai được gửi cùng lúc và họ luôn ngầm hiểu như vậy sau hai năm yêu nhau. Đúng là chỉ nhìn thông tin thôi cũng có thể nghĩ người đầu dây bên kia hiền lành đến nhường nào. Nghĩ rằng Tiêu Chiến vẫn còn cách nhà vài giờ, người lướt sóng 5G Dương Tử đã quyết định bơi trong thế giới của Internet. Do đó, một bài đăng có tiêu đề "Đột ngột nói với người yêu của bạn, 'Hãy chia tay đi', bạn sẽ nhận được câu trả lời như thế nào" "đã thu hút sự chú ý của Dương Tử. Lần lượt xem qua các câu trả lời, một số người phát thức ăn cho chó một cách điên cuồng, một số người đột nhiên vạch trần hành vi sai trái của mình, thậm chí có người còn thực sự vỡ òa. Nghĩ đến chế độ cùng bạn trai của mình càng ngày càng ít ở bên nhau, nàng nhất định sẽ không tham gia mấy chuyện nhàm chán như vậy. Tuy nhiên, một câu trả lời khen ngợi đã đáp lại rằng: "Việc này cũng đòi hỏi kỹ năng diễn xuất. Nếu kỹ năng diễn xuất của bạn kém, đối phương sẽ chỉ nghĩ rằng bạn đang nói đùa." Dương Tử vốn bị hai chữ "diễn" làm cho mờ mắt, đột nhiên trở nên khó chịu, đóng vai Sơ Tử cũng không có gì là thiếu sót. Sau đó cửa mở vào lúc này, Tiêu Chiến bước vào và nhìn thấy bạn gái yêu dấu của mình đang nằm trên ghế sô pha. Sau khi hoàn thành công việc và trở về nhà, cảm giác thật ấm áp và hạnh phúc khi có người chờ đợi mình. Hắn đóng cửa ngay ngắn, nghĩ đến liền vội vàng "cao hứng ôm chặt" bạn gái, một bộ tình nhân tái hợp ba lần liên tiếp. Vừa đi tới bàn cà phê liền nhìn thấy Dương Tử đột nhiên nghiêm túc ngồi dậy, sau đó thở dài một hơi, chậm rãi nhìn anh, mở miệng nói câu cuối cùng muốn nghe trong đời, "Chia tay đi." EM có thể nói cho anh biết chuyện gì đang xảy ra? Nó không ổn từ khi em gửi tin nhắn? Cái gì chia tay? Câu chuyện về một mối tình tan vỡ trong làng giải trí cuối cùng có xảy ra với anh ? Thằng nhóc Vương Tuấn Khải đó lại đang tọc mạch à? Tiêu Chiến sửng sốt ở cùng một chỗ, trong đầu các loại suy đoán, tràn đầy dấu chấm hỏi. Sau đó, anh ngay lập tức nghĩ rằng anh đã không quên bất kỳ ngày kỷ niệm nào và sinh nhật của cô ấy trong hai năm qua, và rằng anh đã không làm gì sai! Gìn giữ bản thân, không bao giờ kết giao với bất kỳ người khác giới bên ngoài, cũng như không có cùng giới tính. Trong phòng im lặng một lúc, chỉ có tiếng hạt mưa rơi tí tách trên kính. Nhìn thấy Tiêu Chiến ngơ ngác đứng trước mặt mình, Dương Tử cũng cảm thấy mình chơi quá , tại sao lại làm anh ấy sợ đến giật cả óc. Dương Tử đang mềm lòng đang định giải thích lý do và dỗ ngon thì nghe thấy ba tiếng nổ liên tiếp của phương ngữ Trùng Khánh của Tiêu Chiến. "Tại sao! Tại sao chúng ta luôn chia tay vào một ngày mưa!" "Tại sao lại chia tay!" "Đừng phá nữa ! Đừng!" "Phập--" Dương Tử không nhịn được cười, cuối cùng cũng lăn qua ghế sô pha, Tiêu Chiến đột nhiên an tâm khi nhìn thấy Dương Tử cười. Tiêu CHiến đã đoán ra được tại sao Dương Tử lại nói câu này, khuôn mặt tuấn tú tràn đầy bất lực, Dương Tử dựa vào vai anh, nhìn biểu cảm có chút thay đổi của anh, cảm thấy rất đáng yêu, vì vậy liền dựa vào hôn anh. Làm thế nào một nụ hôn có thể xoa dịu nỗi đau đớn vì sợ hãi và bị lừa dối? ! Tiêu CHiến nhìn người trong tay mình, sau đó cúi đầu cắn cái miệng nhỏ nhắn của Dương Tử. "Hừm—" Cô bạn gái bị cắn mở to mắt nhìn anh, sau đó vươn đầu lưỡi ra liếm môi "Anh--" Tiếng "rít" này.... không biết Tiêu Chiến đã bị kích hoạt công tắc nào, anh đứng dậy, dùng hai tay bế Dương Tử lên rồi bước vào phòng. (Không phải là tôi không viết, mà là không thể xem lại đoạn này) Mưa ngoài cửa sổ đã tạnh rồi, ánh ban mai yếu ớt.
Dương Tử, người khiến Tiêu Chiến cảm thấy bị "sợ hãi", cũng phải trả một cái giá "thê thảm" cho hành vi bốc đồng của mình. Nhận thấy một "con cún lớn" lại đang cuộn tròn trong chăn bông, Dương Tử lại đang chuẩn bị ngủ, nên mất cảnh giác. "Anh đang làm gì đấy?!" "Chợt nhớ ra rằng ngày mai và ngày mốt sẽ không có lịch trình ..." "..........?!"
--KẾT THÚC--
Comments